Bên nhau từ thuở hàn vi, đến lúc có chút của nả vợ lại ngoại tình vì một lý do mà tôi không bao giờ nghĩ đến
Bên nhau từ thuở hàn vi, đến lúc có chút của nả vợ lại ngoại tình vì một lý do mà tôi không bao giờ nghĩ đến.
Vợ chồng đã bên cạnh nhau từ lúc còn nghèo khó đến khi có chút của cải nên tôi thực sự không ngờ vợ lại có thể phản bội mình như vậy.
Vợ chồng đã bên cạnh nhau từ lúc còn nghèo khó đến khi có chút của cải nên tôi thực sự không ngờ vợ lại có thể phản bội mình như vậy.
Vợ chồng tôi quen và yêu nhau từ khi còn là sinh viên. Là bạn cùng lớp nhưng phải đến tận năm 3, chúng tôi mới bắt đầu nói chuyện với nhau vì cả 2 đều thuộc kiểu người ít nói. Nhưng có lẽ cũng chính vì vậy mà tình yêu của chúng tôi diễn ra khá êm đềm.
Sau khi tốt nghiệp, tôi không về quê như bố mẹ mong muốn mà bám trụ lại ở đất thành phố để lập nghiệp. Vốn máu kinh doanh nên tôi không đi làm văn phòng như bình thường mà tập tành buôn bán đủ thứ. Trải qua bao nhiêu va vấp, thậm chí là nợ nần, cuối cùng tôi quyết định buôn bán vật liệu xây dựng.
Trong suốt những ngày tháng khó khăn đó, người luôn kề vai sát cánh cùng với tôi chẳng ai khác chính là vợ tôi. Cho dù có phải ăn mì tôm để góp tiền trả nợ cho tôi, cô ấy cũng chẳng một lời kêu ca mà thậm chí lúc đó chúng tôi còn chưa cưới nhau.
(Ảnh minh họa)
Sau 5 năm lập nghiệp, tôi may mắn có được một cửa hàng kinh doanh nhỏ, kinh tế ổn định hơn. Lúc này tôi mới đủ dũng cảm cầu hôn vợ tôi và cô ấy bẽn lẽn đồng ý. Tôi cũng chủ động đề nghị cô ấy nghỉ việc để ở nhà giúp tôi quản lý cửa hàng, mở rộng kinh doanh.
Thời gian trôi nhanh đến bất ngờ, chúng tôi có 1 bé gái 3 tuổi sau 4 năm kết hôn. Những tưởng cuộc sống của vợ chồng tôi như thế là viên mãn, nhưng ngờ đâu sóng gió cứ liên tiếp ập đến.
Cách đây khoảng 1 năm, tôi không may bị tai nạn và phải mất thời gian dài điều trị. Chưa nói đến chuyện tiền nong, tôi sợ vợ không quán xuyến được việc cửa hàng nên nhờ anh trai phụ giúp. Nào ngờ chưa đầy 2 tháng sau, anh trai và vợ tôi đã cãi vã vì anh đưa 1 đứa cháu ra làm việc nhưng nó lại trộm đi 10 triệu trong két để chơi bời, cờ bạc.
Xót của, vợ tôi có chút dằn dỗi và tỏ ra khó chịu. Không biết anh tôi đã nói gì với mẹ mà ngay hôm sau bà đã gọi điện lên mắng xối xả vào mặt cô ấy: "Cửa hàng này là của con trai tôi, của nhà tôi. Cô không có quyền gì lên tiếng ở đây cả". Đến nước này, vợ tôi chẳng nói chẳng rằng bỏ luôn việc ở cửa hàng và đi xin việc bên ngoài.
Tôi không khỏi bực bội nhưng lại nghĩ để cô ấy ra ngoài 1 thời gian cho khuây khỏa cũng tốt rồi khuyên nhủ sau. Còn về phần mẹ và anh trai tôi, tôi định sẽ lựa lời nói chuyện riêng để họ hiểu và thông cảm cho vợ chồng.
Sau khi sức khỏe tôi hồi phục, anh trai tôi quyết định về quê mở cửa hàng vật liệu với sự hỗ trợ của tôi. Còn mẹ tôi từ lúc đó trở đi lại thành kiến với con dâu ra mặt. Bà bảo tôi cảnh giác, cẩn thận vợ đi làm rồi bồ bịch bên ngoài nhưng tôi đều xua đi, cho rằng bà quá đa nghi bởi tôi tin vợ mình không phải là người dễ thay đổi. Thế mà tôi đã sai.
Hôm đó tôi ở cửa hàng về sớm nên đưa con ra công viên gần nhà chơi. Hai bố con đang chơi đùa rất vui vẻ thì tôi tình cờ nhìn thấy vợ được một người đàn ông khác đưa về. Họ dừng xe ở ngay cạnh công viên và âu yếm 1 lát rồi mới chia tay.
(Ảnh minh họa)
Nỗi lo lắng dấy lên trong lòng, trưa hôm sau tôi đứng chờ dưới cơ quan vợ thì thấy giờ nghỉ trưa nhưng cô ấy không ở cơ quan mà lại lên chiếc xe hôm qua cùng người đàn ông nọ. Họ đưa nhau đi ăn rồi nhanh chóng vào nhà nghỉ. Tôi như chết đứng bởi không ngờ người vợ tần tảo bao năm nay của mình lại có thể phản bội chồng như vậy.
Làm ầm lên lúc đó thì chỉ thêm xấu hổ nên buổi tối, sau khi con đã ngủ, tôi đem hết mọi chuyện ra để nói với vợ. Cô ấy chẳng hề bối rối mà thẳng thừng thừa nhận đang hẹn hò với sếp. Tôi cay đắng hỏi lý do, cô ấy cũng không ngần ngại:
"Anh hỏi lý do à? Đáng lẽ nên hỏi mẹ anh, anh trai anh chứ không phải tôi. Trong suốt thời gian tôi bị người nhà anh coi thường sỉ vả, có khi nào anh lên tiếng bênh vực vợ chưa? Mang tiếng là người kinh doanh, người có bản lĩnh mà đã bao giờ anh bảo vệ được vợ trước sự cay nghiệt và nghi ngờ của mẹ anh chưa?"
Từ hôm đó, cô ấy lại càng lạnh lùng và chúng tôi gần như sống ly thân. Vợ tôi cũng quyết tâm sẽ ly hôn nhưng thực lòng tôi không muốn phải ra tòa một chút nào. Tôi vừa giận vừa thương, vừa muốn cô ấy quay về nhưng cũng canh cánh chuyện bị phản bội. Tôi phải làm sao đây?